Tiếпg kɦóc xé lòпg củɑ bé 3 ɫɦáпg ɫuổi bị bệпɦ ɫậɫ giày vò
Theo chân đoàn cán bộ Chữ thập đỏ huyện Hiệp Hòa, chúng tôi đến thôn Chúng, (xã Đông Lỗ, huyện Hiệp Hòa, tỉnh Bắc Giang) thăm một gia đình hoàn cảnh đặc biệt khó khăn "có một không hai" tại xã này.
Tiếng khóc xé lòng của bé 3 tháng tuổi bị giày vò trong bệnh tật
Bước qua khoảng sân nhỏ hẹp, đập vào mắt chúng tôi là hình ảnh bà lão khắc khổ đang ôm đứa bé ngằn ngặt khóc. Cho dù bà đã tìm đủ mọi cách dỗ dành mà thằng bé vẫn không vẫn khóc đến lạc cả giọng.
Đưa đôi mắt mờ đục như đang chắt từng giọt lệ hiếm hoi bà Hảo (74 tuổi) nghẹn ngào nói: “Thằng bé sốt từ hôm qua đến giờ, lại đói vì mẹ nó ít sữa. Nhà không có tiền mua sữa, tôi phải nấu bột gạo cho nó ăn từ khi thằng bé được hơn 2 tháng tuổi. Người ta bảo cho ăn bột sớm sẽ hại dạ dày, nhưng tôi chẳng còn cách nào khác...”.
Nói rồi, bà Hảo một tay vẫn ôm cháu, tay kia cầm lấy cái nồi cáu bẩn xúc mấy thìa bột gạo, thêm chút nước, bà lúi húi nhóm bếp...
Thằng bé vẫn ngằn ngặt khóc đến tím tái mặt mày, lúc này chị cán bộ xã đang nuôi con nhỏ đi cùng đoàn với chúng tôi vội vàng đỡ lấy thằng bé và cho nó bú. Được hưởng dòng sữa mẹ ấm nóng, cậu bé thiu thiu ngủ trên tay chị cán bộ xã này.
Không có bố, lại được sinh ra bởi người mẹ tâm thần, bé Ngô Văn Quân (24/02/2020) sớm phải chịu thiệt thòi
Đưa đôi tay chai sần lem nhem nhọ bếp, bà Hảo quệt ngang dòng nước mắt, bà tâm sự: Chồng bà mất đã gần 30 năm, bà ở vậy tần tảo nuôi 4 đứa con. Nhưng khốn nỗi, các con của bà đều không được khôn ngoan nhanh nhẹn như người bình thường.
Ấy thế, hai người con của bà cũng lấy được vợ, được chồng nhưng rồi người thì bị vợ bỏ rồi sống một mình, người thì bị chồng ruồng rẫy, rồi về tá túc nhà mẹ đẻ. Người con gái nữa, cũng vì cuộc sống quá khó khăn mà bỏ nhà đi biệt tăm mấy năm, không một chút tin tức gì.
Nghi bị bệnh Thalassemia nhưng bé Quân vẫn chưa được một lần lên Hà Nội khám
Người con còn lại mà bà Hảo rầu rĩ chỉ tay giới thiệu với chúng tôi là một người phụ nữ trung tuổi, chị đang lảm nhảm cười nói.
Bà bảo: “Nó tên là Long, là đứa thứ 2 của tôi. Mẹ thằng bé Quân bị điên tử nhỏ, đến bây giờ 38 tuổi rồi mà tôi vẫn phải tắm rửa, thay quần áo cho nó. Khi tôi thấy bụng nó ngày một to ra, tôi cũng chỉ biết an ủi bản thân, thôi thì phận nó thế rồi sau này tôi chết đi thì con bé có chỗ mà trông cậy….
Nhưng, thằng Quân ra đời, tôi chưa kịp vui mừng thì lại lo lắng đến mất ăn mất ngủ. Khi bác sĩ cho biết, thằng bé nghi bị bệnh về máu phải đưa lên Hà Nội khám và điều trị càng sớm càng tốt. Nhưng thằng Quân đã được 3 tháng rồi, mà tôi vẫn chưa cho nó đi khám được.
Bởi mẹ ít sữa, bà ngoại nghèo khó không có tiền mua sữa bột, thằng bé 3 tháng tuổi sống bằng cháo bột
Căn nhà đã quá cũ kỹ, nóng hầm hập của mẹ con bà Hảo
Thương con, thương cháu đến quặn lòng, nhưng bà Hảo cũng đành bất lực. Bao năm qua, lúc còn khỏe bà còn ra đồng kiếm con cua, con cá về mẹ con sống qua ngày tháng đoạn.
Mấy năm gần đây sức khỏe bà suy giảm, lại thêm căn bệnh về khớp hành hạ khiến bà đi lại khó khăn hơn. Bao năm mấy mẹ con bà Hảo cứ sống triền miên trong đói nghèo cơ cực. Từ ngày đứa con gái tâm thần sinh con, gánh nặng cuộc sống lại đè nặng thêm lên đôi vai già nua của bà.
Anh Nguyễn Văn Trung, Chủ tịch Hội Chữ thập đỏ huyện Hiệp Hòa (Bắc Giang) ái ngại chia sẻ: “Khi Hội chữ thập đỏ huyện về khảo sát, thấy hoàn cảnh gia đình bà Hảo, chúng tôi thực sự xót xa.
Bà Hảo là hộ nghèo nhiều năm nay chưa bao giờ thoát nghèo. Các con của bà cũng có hoàn cảnh rất éo le không trợ giúp được cho mẹ. Từ ngày chị Long sinh cháu Quân, gia cảnh lại càng thêm cơ cực. Cháu Quân lại bị nghi bị bệnh Thalassemia nhưng vẫn chưa có điều kiện đi khám chữa.
Cứ hễ thấy con khóc, người mẹ tâm thần này lại cười hềnh hệch một cách thích thú!
"Hội Chữ thập đỏ cũng đã nhiều lần tới thăm và động viên gia đình bà Hảo, nhưng nói thật mức hỗ trợ chưa được nhiều. Nên chúng tôi tha thiết mong các mạnh thường quân chung tay giúp đỡ gia đình bà Hảo, giúp bà có điều kiện chăm sóc nuôi dưỡng cháu bé”, anh Trung chia sẻ thêm.
Bất chợt bé Quân lại oằn mình khóc ré lên một cách yếu ớt, gương mặt thằng bé nghẹo sang một bên đỏ ửng vì sốt cao. Cuống quýt, bà lấy vội cái khăn đắp lên trán đứa cháu ngoại tội nghiệp, giọng bà Hảo lạc đi: “Mấy ngày hôm nay, mỗi khi sốt cao, cháu tôi lại thế này, các bác ơi cứu cháu tôi với...”.
Đứa trẻ vô tội rơi vào tình cảnh vô cùng trớ trêu, mong mọi người hãy dang tay cứu vớt!...
Rớɫ пước ɱắɫ cảпɦ ɱẹ già sốпg lɑy lắɫ пuôi 2 đứɑ coп ɫâɱ ɫɦầп: 'Phận làm mẹ ai không xót hả chú..'
Cái nghèo, cái khó chồng chất, ở tuổi xế chiều bà Thót vẫn từng ngày gánh 2 đứa con tâm thần trên đôi vai gầy của mình. Hàng ngày bà phải sống chung với tiếng thét, gào khóc và đập phá của các con.