Viết cho tuổi trẻ đáng nhớ nơi “xứ sở Phù tang”

Tuổi trẻ của mình thật sự cảm thấy nhiều may mắn trong cuộc đời, bởi khi mình còn trẻ mình lại có thể đi được nhiều nơi, tích lũy và trải nghiệm được nhiều điều trong cuộc sống.

Bởi mình có một quan điểm là khi còn trẻ nhất định không được chọn cuộc sống an nhàn mà sống, không chọn công việc nhàn hạ mà làm,… Vì

Vì mình chỉ có một tuổi trẻ duy nhất, và cũng chỉ có một cuộc đời duy nhất để sống. Không thể dùng những khoảng thời gian quý giá như vậy để chọn việc an nhàn, mà luôn muốn mình có nhiều thử thách, nhiều trải nghiệm để lấy đó làm kinh nghiệm trong cuộc sống sao này.

Tại sao mình lại luôn cảm thấy may mắn đến như vậy, vì mình nghĩ khi mình còn rất trẻ mà đã ngộ ra được điều đó thì đã là may mắn lắm rồi, không đợi đến 50-60 tuổi của cuộc đời mới ngộ ra thì cũng một phần nào đó đã quá muộn của cuộc sống, bởi lẽ lúc đó mình cũng không còn nhiều thời gian hay sức khỏe để thực hiện được điều mà mình hằng mong ước.

“Bạn sẽ không bao giờ hối tiếc với những gì mình đã từng làm.

Mà bạn chỉ cảm thấy hối tiếc với những việc mà mình đã không làm”

Cuộc sống của mình không thể nghĩ một ngày nào đó mình phải sang xứ người để làm việc như vậy, nhưng bổng một ngày bình thường trong cuộc sống những ý định về cuộc đời, về những chuyến trải nghiệm lại thoi thúc mình phải bước chân ra khỏi nhà để đi hàng ngàn cây số qua một đất nước khác để làm việc, không ai quen biết, không cùng ngôn ngữ, không cùng suy nghĩ và đặc biệt là không cùng nền giáo dục.

Những ngày tháng mới bắt đầu làm quen với công việc nó thật sự rất vất vả, vì khối lượng công việc rất nhiều với tính cường độ cao trong công việc nữa mình cảm thấy rất là áp lực vì chưa quen với nó, đặc biệt hơn là tính kỉ luật, tin thần thép của người Nhật mình cảm thấy nó rất nghiêm khắc và điều đó làm mình cảm giác căn thẳng vô cùng vì tính mình cũng từ nào chưa có như vậy. Sau vài tháng dặn mình rằng cố gắng, phải thật sự cố gắng học hỏi và chịu đựng để vượt qua tất cả để nghĩ về cuộc sống sao này mình có một tương lai tốt đẹp hơn ở hiện tại mà cố gắng mỗi ngày, sau vài tháng mình cũng quen dần với nó, tính kĩ luật, tin thần thép, và luôn tập cho mình phải luôn học hỏi để làm tốt hơn mỗi ngày,…

Hôm nay là ngày cuối năm 2018, vào những ngày mùa đông khi trời thật là lạnh, cũng là lúc mình kết thúc một ngày làm việc để trở về nhà đón một năm mới sắp sang, được cầm bảng lương trên tay cảm thấy hạnh phúc khi mở nó ra với những ngày miết mài làm việc mỗi ngày 11-12h (mình không tính ngày thứ 7 và chủ nhật nhé)để được thu nhập khoảng 34tr sau khi đã trừ tiền nhà, điện nước, bảo hiểm,…tầm khoảng 10tr. Cảm thấy hạnh phúc thật khi đó chính là thành quả của công sức do mình làm ra.

Sau khi đẩy chiếc xe đạp ra chuẩn bị đồ để về, với trên xe còn thêm một bịch gạo 2kg,một hộp mì soba,và ít quà của công ty gửi, chạy xe ra được một tí thì bánh xe lại bị lũng phải cuốc bộ hơn 7km mới về tới nhà hình như cũng khoảng hơn 1h,trong chuyến đi đó tuyết rơi, gió mạnh cảm giác rất lạnh, lạnh đến nỗi chỉ muốn về nhà thật nhanh để vào cái chăng đắp mình lại và ngủ một giấc cho ngon. Nhưng đó chỉ là điều mong muốn, còn thực tế là phải cuộc bộ với chiếc xe hơn 7km phía trước để về trong trời lạnh buốc giá đó, mình vừa đi vừa cười lại vừa nghĩ đều mà ngày hôm nay mình làm được thì sao này có nhiều khó khăn hay như thế nào cũng không bao giờ làm mình chùng bước, vượt qua nó là lựa chọn duy nhất của mình để nghĩ về những ngày tháng tươi đẹp hơn sắp tới. Cứ thế bước đi,bước đi,..rồi ngẫm nghĩ lại cuộc đời về cha mẹ ở quê nhà mà hiểu được cuộc sống này phải vất vả như thế nào mới có được niềm vui và hạnh phúc. “Không bao giờ bỏ cuộc – Tiến Lên phía trước là lựa chọn cuối cùng vì ngày mai tươi đẹp hơn”

Vừa đẩy xe đạp đi về chạy ngang mình đó là những chiếc xe hơi càng nhìn nó mình lại cảm giác trong cuộc sống này mình phải cần có một chiếc như vậy, không cần phải sang trọng, cũng không cần phải thật đắt tiền để cho nhiều người xem. Mà là một chiếc xe do chính mình nổ lực phấn đấu để có được, dùng nó để che nắng che mưa khi đi làm về, đủ chỗ có thể chở Cha Mẹ và gia đình nhỏ đi ăn vào dịp cuối tuần, đủ chỗ để có thể chở con mình đi khám bệnh mà trời lúc đó đang mưa. “Bạn có bao giờ nghĩ cảm giác khi vừa mới chở con mình đi khám bệnh mà lúc trên đường về lại có một cơn mưa rất lớn ấp đến?

Tôi đã học được nhiều điều từ đất nước ấy,…Thay vì một đoá hoa nở rộ luôn đẹp đẽ và thơm ngát, thì người nhật họ đã dạy cho mình rằng cuộc sống này giống như loại “Cỏ Dại” mùa đông nó vùi mình vào lớp băng tuyết lạnh giá. Và mùa xuân thì luôn vươn mình lên để đâm chồi mạnh mẽ .Có vô vàn người bạn kêu rằng, sang Nhật cày như Trâu – Nhật Bản với chén cơm chan đầy nước mắt, điều đó cũng đúng khi mình ở một nơi đất khách quê người. Nhưng mấy ai biết được, khi mình làm việc cùng họ mình mới hiểu được phần nào – Người Nhật họ xây dựng được đất nước họ như ngày hôm nay, nền kinh tế đứng thứ 3 thế giới, các ngành về Ôtô, Robot,Điện Tử,… lại xuất sang nhiều nước và được cả thế giới tin dùng vì chất lượng của nó,nhiều người luôn coi trọng nền Văn Hóa của Nhật mà học tập,… Vì Họ đã sẵn sàng làm như “Trâu” từ rất lâu rồi. Họ nói với mình rằng, chưa có một loại Thành Công nào được làm nên từ nệm ấm chăng êm cả, tất cả phải trả giá bằng mồ hôi, nước mắt và thậm chí còn bằng máu nữa…..(Với sự đau thương nhất của 2 quả boom nguyên tử ở Hiroshima và Nagasaki.)

Nhật Bản Không cho Mình tiền – cũng không cam kết Tương Lai tươi sáng cho mình. Điều mà nước Nhật có thể mang lại cho mình là một “môi trường khắc nghiệt và đỉnh cao của nguyên tắc” đi làm đúng giờ, làm việc cật lực cho dù 1 giây cuối cùng với 100% công sức. Ở Việt Nam giường là nơi để ngủ còn ở Nhật giường nó thật xa xỉ đối với tụi mình,vì một ngày giành cả 10 mấy tiếng ở công ty nên chỉ là những góc nhỏ hay là chỗ nào có thể tựa lưng được cũng là những giấc ngủ trưa cho khỏe người hơn để buổi chiều làm tiếp.

Tuổi trẻ là để đi là để làm là để tích lũy và trải nghiệm về cuộc đời này. Đừng bao giờ chọn cuộc sống hay công việc an nhàn vào những năm tháng còn có thể chịu đựng được cực khổ nhé các bạn.

Hãy cho tuổi trẻ mình có nhiều trải nghiệm hơn để sau này mình còn có nhiều chuyện, để mình còn kể cho con cháu mình nghe. Về cuộc đời Ông khi còn trẻ ở nơi xứ người!

Nguồn Giàu Văn Lê

Tags:
Thêm dấu hiệu đặc trưng của người nhiễm nCoV

Thêm dấu hiệu đặc trưng của người nhiễm nCoV

Ông Norio Ohmagari, bác sĩ của Trung tâm Y tế và Sức khỏe Toàn cầu Quốc gia (NCGM) của Nhật Bản, cho biết cảm thấy mệt mỏi và phờ phạc là một dấu hiệu đặc trưng của những người bị nhiễm chủng mới của virus corona (2019-nCoV) gây bệnh viêm đường hô hấp cấp.

Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất