Tᴜổi ɫɾẻ Ɩà ʋốп, cɦỉ ƙɦi ρɦấп ᵭấᴜ, ʋốп củɑ ɓạп ɱới có ցiá ɫɾị: Kɦôпց пỗ Ɩực ɦếɫ ɱìпɦ, ɓạп sẽ ɓị ᵭào ɫɦải ƙɦôпց ɫɦươпց ɫiếc!
V. là một cô gái rất xinh đẹp, cô làm việc cho một công ty đã sắp được 3 năm, còn T. là một đồng nghiệp vào công ty sau cô, nhưng nay có cơ hội được thăng chức, nhìn bản thân vẫn mãi dậm chân tại chỗ, cô cảm thấy hơi ấm ức.
Một hôm, cô hạ quyết tâm đi tìm sếp để nói về chuyện này.
"Thưa sếp, tôi có từng đi muộn về sớm hay vi phạm các quy tắc của công ty không?
Ông chủ dứt khoát trả lời: "Không hề."
"Vậy không lẽ là công ty có cái nhìn phiến diện về tôi?"
Ông chủ hơi lặng người ra một chút, rồi đáp: "Tất nhiên là không."
"Vậy vì sao người ít kinh nghiệm hơn tôi lại được trọng dụng còn tôi thì lại không được cân nhắc?"
Ông chủ cười cười nói: "Chuyện này chúng ta từ từ hãy nói, giờ tôi có một việc gấp này, hay là cô giúp tôi xử lý trước đã?"
"Một khách hàng chuẩn bị tới công ty khảo sát tình hình sản phẩm, cô liên hệ với bọn họ, hỏi xem bao giờ họ qua", ông chủ nói.
"Đây quả đúng là nhiệm vụ quan trọng", trước khi bước ra khỏi cửa, V. không quên nói câu này.
Một vài phút sau, cô quay lại phòng của lãnh đạo.
"Liên lạc xong rồi ư?", sếp hỏi.
"Liên lạc được rồi, họ nói có thể tuần sau sẽ tới."
"Cụ thể là hôm nào?", sếp hỏi.
"Cái này tôi chưa hỏi rõ."
"Họ định cử bao nhiêu người sang?"
"Cái này… Sếp đâu có bảo tôi hỏi cái này!"
"Vậy họ đi cái gì qua đây? Tàu hay máy bay?"
"Cái này sếp cũng không bảo tôi hỏi."
Ông chủ không nói thêm gì nữa, mà gọi điện kêu T. vào phòng làm việc. T. tới công ty muộn hơn V. một năm.
Giờ đã là người phụ trách bộ phận, T. cũng nhận được nhiệm vụ như V.
"Là thế này…", T. nói: "Thứ 5 tuần sau họ sẽ ngồi chuyến bay lúc 3h chiều, sẽ tới công ty chúng ta vào khoảng 6h, họ đi theo đoàn 5 người, trưởng đoàn là trưởng bộ phận thu mua, tôi cũng đã thông báo với họ rằng công ty chúng ta sẽ cử người ra sân bay đón bọn họ."
"Ngoài ra, bên họ dự định khảo sát 2 ngày, lịch trình cụ thể thì đợi sau khi tới đây hai bên sẽ thương lại một lần nữa. Để tiện cho công việc, tôi đề nghị sắp xếp cho họ ở khách sạn quốc tế gần công ty chúng ta, nếu sếp đồng ý, ngày mai tôi sẽ đặt phòng trước."
"Còn nữa, dự báo thời tiết tuần sau báo mưa, tôi sẽ thường xuyên duy trì liên hệ với họ, nếu có gì thay đổi, tôi sẽ báo cáo với sếp ngay."
V. đứng bên cạnh đơ như tượng, xấu hổ rời khỏi phòng làm việc.
Tới tối, cô nhận được email của sếp: Bất kể có làm việc ở đâu, hãy ghi nhớ những định luật vàng này!
Thứ nhất: Công việc không nuôi người rảnh, đoàn đội không nuôi người lười.
Thứ hai: Vào bất cứ một ngành nào, đừng chỉ chăm chăm vào tiền lương, trước tiên hãy học cách biến mình trở nên có giá trị.
Thứ ba: Không có đồng tiền nào là dễ kiếm cả.
Thứ tư: Làm việc, không bao giờ là thuận lợi mãi mãi, tức giận là điều bình thường.
Thứ năm: Kiếm không được tiền, kiếm tri thức; kiếm không được tri thức, kiếm kinh nghiệm; kiếm không được kinh nghiệm, kiếm sự sõi đời; nếu tất cả những thứ trên kiếm được rồi, vậy thì không sợ không kiếm được tiền.
Thứ sáu: Chỉ khi thay đổi thái độ, mới có thể thay đổi cao độ đời người. Chỉ khi thay đổi thái độ công việc mới đổi lại được chức vụ cao hơn.
Thứ bảy: Nguyên nhân khiến người ta lạc lối chỉ có 1, đó chính là ở độ tuổi nên nỗ lực thì lại mơ mộng quá nhiều còn làm thì lại quá ít.
Tôi tặng cô 4 chữ: Làm bằng cái tâm.
Bỗng nhiên V. ngộ ra được rất nhiều điều, không ai từ khi sinh ra là đã có thể gánh vác được trọng trách lớn lao, mọi người đều bắt đầu từ những việc nhỏ nhặt và đơn giản, hôm nay bạn dán lên mình cái mác gì, có thể quyết định liệu bạn có được giao trách nhiệm quan trọng vào ngày mai hay không.
Mức độ quan tâm tới công việc sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới hiệu suất công việc, bất kỳ công ty nào cũng cần những nhân viên năng động và có trách nhiệm.
Những nhân viên xuất sắc thường không thụ động chờ đợi người khác sắp xếp công việc cho mình, mà họ chủ động tìm hiểu xem mình nên làm gì, và sau đó tích cực đi hoàn thành.
Jack Ma từng nói: 10 kiểu người không thể có được mức lương cao, càng không xứng đáng được bồi dưỡng!
1. Người muốn được nghỉ trọn vẹn 2 ngày một tuần.
2. Người muốn 9h đi làm, 5h tan làm.
3. Muốn sống cho qua ngày với mức lương thấp.
4. Người không có khát vọng.
5. Người không có tư duy tiến lên cùng thời đại.
6. Người làm việc chậm chạp, dề dà.
7. Người không có nhân phẩm.
8. Người không dám gánh vác trách nhiệm.
9. Người luôn cho rằng sản phẩm của mình quá đắt.
10. Người luôn ca thán công ty không đủ tốt với mình.
Người sáng lập của Huawei, Nhậm Chính Phi từng nói:
"Rất nhiều người hỏi tôi rằng nếu làm việc ở Huawei thì có được nghỉ 2 ngày cuối tuần không? Có phải tăng ca hay không?
Tôi chỉ cười không nói, lịch sự mời họ rời công ty.
Mong đợi một công việc nhàn hạ, vậy thì sao còn đi tìm việc làm cái gì? Cứ ở nhà thôi chẳng phải sẽ được nghỉ cả 7 ngày rồi ư?"
Con người, nếu không tranh thủ khi còn trẻ đi nỗ lực, vậy thanh xuân của bạn sẽ ra sao?
Ai cũng nói tuổi trẻ chính là cái vốn, tôi muốn bổ sung là, chỉ khi phấn đấu thì cái vốn của bạn mới có giá trị, chỉ khi nỗ lực, tuổi trẻ của bạn mới xứng đáng để khoe khoang, để tự hào.
Mở mồm ra là kêu khổ, sự trưởng thành sớm đã rời xa bạn.
Vừa bỏ ra đã muốn có lại, cơ hội sớm đã rời xa bạn.
Vừa làm việc đã muốn có lợi ích, thu hoạch sớm đã rời xa bạn.
Vừa khởi sắc đã muốn nói điều kiện với người khác, tương lai sớm đã rời xa bạn.
Vừa hợp tác đã nghĩ xem làm sao để mình không thiệt thòi, sự nghiệp sớm đã rời xa bạn.
Hy vọng rằng sau khi đọc xong câu chuyện này, bạn sẽ sớm ngộ ra được điều gì đó, rồi trở thành một tài năng xuất sắc và đạt được những thành tựu lớn trong sự nghiệp!
Nguồn: Cafebiz
Tɦái ᵭộ qᴜɑп ɫɾọпց ɦơп ɫɾìпɦ ᵭộ: Nցười ɫɦờ ơ ʋới ɫɾácɦ пɦiệɱ côпց ʋiệc - пցɑy Ɩậρ ɫức sẽ ɓị ᵭào ɫɦải
Kɦôпց có ɫɦái ᵭộ ɫốɫ ƙɦi Ɩàɱ ʋiệc cũпց Ɩà cácɦ ɓạп ɫự ρɦá ɦủy ɫươпց Ɩɑi củɑ cɦíпɦ ɱìпɦ.