Tɦươпg bé ɫrɑi 9 ɫuổi cɦưɑ được đếп ɫrườпg vì đɑпg ρɦải lấy việп làɱ пɦà
Bụng bầu 6 tháng nhưng chị Liêm vẫn xoay vần chăm con bị ung thư máu trong bệnh viện
Gia đình anh Phạm Minh Ngoan (sinh năm 1989) và chị Đỗ Thị Liêm (sinh năm 1987, ngụ ấp Vĩnh Khánh, xã Long Thạnh, huyện Duyên Hải, tỉnh Trà Vinh) vốn đều nghèo khó và ít học nên khi cưới nhau, anh chị chỉ biết mưu sinh bằng nghề làm thuê, ở chung nhà với cha mẹ vợ.
Sau khi sinh 2 đứa con là Phạm Hoàng Diễn (sinh ngày 25/12/2011) và Phạm Thị Gia Nghi (sinh ngày 10/12/2013) thì cuộc sống càng thêm khó khăn, bữa đói bữa no nên đến đầu năm 2017, anh chị phải gửi 2 đứa nhỏ cho ông bà trông rồi tha hương đi kiếm việc làm.
Anh Ngoan kể: “2 vợ chồng em lên Gò Vấp (TPHCM) làm thợ hồ. Làm được mấy tháng thì ngoại báo bé Diễn hay sốt, nổi nhiều nốt to ở đùi và cổ, chảy máu chân răng. Em ở xa cũng chẳng biết làm sao, cứ nhờ ngoại ra tiệm mua thuốc cho nó uống”.
“Sau chừng nửa tháng thì ông ngoại gọi báo bé Diễn ngất, phải nhập viện cấp cứu thì 2 vợ chồng lật đật dọn đồ đạc rồi lấy xe máy chạy về. Em nhớ rõ hôm đó trời mưa tầm tã, vợ chồng em đang đội mưa chờ phà thì mẹ vợ điện báo bác sĩ nghi nó bị ung thư máu, đang chuyển lên TPHCM thì vợ em khóc ngất luôn giữa đường”, là đàn ông nhưng khi nhớ về ngày biết con phát bệnh, anh Ngoan vẫn nghẹn ngào cố giấu đi những giọt nước mắt.
Vậy là, 2 vợ chồng người thợ hồ ấy quay đầu xe trở lại thành phố mà lòng ngổn ngang trăm mối lo toan. Lo bệnh con tiến triển nặng khó qua. Lo tiền viện phí nhiều khó kiếm… Bởi tài sản quý giá nhất của 2 vợ chồng chỉ là chiếc xe máy cà tàng đang chở 2 vợ chồng với lỉnh kỉnh các thứ như chiếc quạt máy, mấy cái chậu, nồi cơm điện, cái chăn, mấy bộ đồ…
3 năm qua, thời gian Diễn ở bệnh viện còn nhiều hơn ở nhà
Đó cũng là thời gian mà vợ chồng chị Liêm phải bán hết của cải, vay mượn khắp nơi để cho con hoá trị
Chị Liêm rưng rức khóc nhớ lại: “Đó là ngày 25/6/2017, các bác sĩ ở bệnh viện Nhi đồng 1 thông báo kết quả xét nghiệm tủy đồ nói bé Diễn bị bạch cầu lympho cấp (một dạng ung thư hệ tạo huyết). Sau mấy ngày thức trắng mệt mỏi, em khóc đến ngất luôn ở bệnh viện. Sao khổ thân đứa con tội nghiệp của em quá!”.
Để có tiền hoá trị cho Hoàng Diễn, vợ chồng chị Liêm đem cả bé Gia Nghi (lúc đó được 4 tuổi) lên TPHCM thuê phòng trọ ở. Ban ngày bé Gia Nghi theo mẹ vào bệnh viện chăm anh, anh Ngoan thì đi làm thợ hồ, tối ghé chăm con và ăn cơm từ thiện mà chị Liêm đã xin từ chiều. Ngày nào Hoàng Diễn được ra viện thì 2 vợ chồng cùng đi làm hồ, khoá cửa nhốt 2 anh em chơi với nhau trong phòng trọ để cố xoay tiền cho Diễn vào thuốc.
Ban ngày anh Ngoan đi phụ hồ, đêm vào viện phụ vợ chăm con
Gia Nghi theo cha mẹ chăm anh trong viện nên 7 tuổi mà bé vẫn chưa đi học
Đầu năm nay, dịch Covid-19 diễn ra, anh Ngoan phải trả nhà trọ về quê ở vì không có việc làm. Anh tâm sự: “Em mắc kẹt ở quê, ít việc nên đâu kiếm ra tiền đưa con đi bệnh viện. Rồi vợ em lại bị vỡ kế hoạch, mang thai từ đầu năm. Thế nên nghĩ đến kỳ con vào hoá chất là em bất lực, mà nhìn con rên hừ hừ đau đớn trong cơn mơ ngủ thì càng xót xa…”.
“Hồi đầu tháng, ba em mượn được mười triệu định đưa mẹ đi mổ thoát vị đĩa đệm. Bà bị từ năm ngoái, đau đến nằm liệt mà không dám chữa. Bà thì thương cháu quá, cứ nhất quyết bảo vợ chồng em lấy tiền này đưa bé Diễn đi vào thuốc. Đẩy qua đẩy lại mãi, nhà em mới đành nhận tiền của mẹ đưa con đi…”, chị Liêm thở dài.
Thế nhưng, xong toa này thì còn 3 toa nữa, rồi còn chuyển qua xạ trị… Biết kiếm tiền ở đâu ra?
Thương cháu, bà ngoại không đi chữa chứng thoát vị đĩa đệm để dành tiền cho Diễn vào toa thuốc tiếp theo
9 tuổi nhưng Hoàng Diễn chưa một ngày đến trường. Bởi khi con chuẩn bị nhập học thì phát bệnh. Và suốt 3 năm nay, thời gian nằm viện của con còn nhiều hơn ở nhà.
Những buổi học ngắn ở lớp học dành cho bệnh nhi ung thư cũng không giúp con biết đọc vì bữa học bữa không, ngắt quãng bởi những ngày vào thuốc, những cơn đau bất chợt hành hạ, những trận nôn cả mật xanh mật vàng, những cú ngã nhẹ cũng làm con gãy chân…
Ngồi nắn bóp tay chân cho cậu bé Diễn gầy gò đang than đau vì thuốc, chị Liêm cúi gằm mặt để giấu đi dòng nước mắt đang lăn xuống, nhìn thấy cái thai 6 tháng đã lùm lùm to thì càng nức nở.
Anh Ngoan quay đầu nhìn ra cửa sổ mà thở dài, đang lo tính ngày mai làm gì để kiếm tiền nuôi vợ con, để cuối tháng này trả tiền thuốc cho con, rồi tháng sau nữa…
Ngoài nắn bóp tay chân cho con mà chị Liêm lo lắng cho tương lai vài tháng tới, khi chị sinh nở thì ai sẽ lo cho con, lấy tiền đâu xoay xở?
Sôпg sâu còп ɫɦấu đáy, lòпg пgười kɦó dò: Pɦụ пữ kɦôп có 3 lời đừпg пói rɑ
Kɦôпg ɫɦɑɱ giɑ bìпɦ luậп đời ɫư củɑ пgười kɦác, là ρɦụ пữ ɦãy biếɫ cácɦ cư xử để пgười kɦác ɫôп ɫrọпg. Côпg ɫy là пơi làɱ việc cɦứ kɦôпg ρɦải là пơi để gỡ rối.