Tâm sự về cuộc sống thực tế của tu nghiệp sinh tại Nhật Bản
Nhật Bản 2017….Gửi mẹ! Và các ( bậc phụ huynh )
“Sao con ít điện về nhà thế?” Con cũng muốn gọi điện về lắm. Cũng nhớ mẹ nhớ cha lắm. Nhưng mà mỗi lần muốn gọi về lại sợ mẹ ạ… Sợ những câu hỏi mà con không biết phải trả lời thế nào…
Sợ những chuyện mẹ kể mà con chỉ có thể im lặng lắng nghe xong cũng không biết nói gì…sợ những câu chuyện của bố nửa thật nửa đùa,,sợ bố mẹ lại nhắc lại những câu nói huyền thoại ” Bằng tuổi mày bây giờ tao cũng có vợ có con rồi ý,,”
Sợ gọi rồi lại làm bố mẹ lo lắng hơn…sợ gọi rồi mà chẳng biết nói j được nữa
Bên này con cũng có các anh em làm cũng trong công ty rồi mẹ à,,chuyện gì cũng có người tâm sự cùng chia sẻ cùng rồi mẹ à,,con không cô đơn bên này đâu mẹ à,,
Sợ nhất mỗi lần mẹ kể con bác A làm tháng 50 triệu con ông B làm hơn năm đã mua đất xây nhà… Mà con thì cứ kêu làm không đủ ăn…
Bản thân con cũng muốn kiếm tiền lắm chứ mẹ,,nhưng công việc của mình còn phụ thuộc vào tình hình công ty nữa mẹ à.
Có những người ngày làm 8 tiếng có khi 5 tiếng mà không có việc còn ngày làm ngày nghỉ,, về nhà xem tivi nấu cơm ăn uống,Nhưng có những lúc thời gian ngủ tính từng phút đi về thay vội bộ quần áo còn chưa kịp khô mồ hôi lại tất tưởi chạy đi. Nắm cơm,cái bánh, chai nước mua vội ở cửa hàng tiện lợi để ăn lúc đi bộ.Gật gù chợp mắt lúc chờ tầu điện. 1-2 giờ sáng dưới cái lạnh âm độ hay tuyết rơi mưa bão vẫn phóng xe ngoài đường. Dù ốm hay đau vẫn không dám nghỉ làm,, Mẹ hiểu chứ? Để có được 40-50 triệu ấy phải đánh đổi bằng giấc ngủ, miếng cơm, mồ hôi, nước mắt… Thậm chí bằng sức khoẻ, tính mạng, thể xác và linh hồn …
Buổi sáng đi làm còn giống hình thể của con người nhưng tối đi làm về bất chợp thấy mình trong giương cứ tường quái vật ở đâu hiện về
Không phải giống như những gì mẹ vẫn thấy ở nhà,,bác này nói còn tôi làm thế này thế nọ tháng được ngần này này .Nhưng có mấy ai hiểu được bên này như thế nào đâu,,
Sợ cả lúc sắp cúp máy rồi”mà bố mẹ ẫn còn nói cố câu ..chơi bời ăn tiêu ít thôi con ạ chứ lên mạng thấy con đi chơi suốt thế thì làm gì còn tiền”.
thực ra bên này bọn con có đi đâu chơi thì cũng chỉ có đạp xe đạp đi thôi,,quá trưa thì vào của hàng làm cái bánh ăn tạm chứ cũng chả tốn là bao..đôi khi đi chơi xa xa thì mới giám nên tàu đi thôi..được cái bên Nhật này chỗ nào cảnh cũng đẹp nên chụp ảnh ở đâu thì cũng đẹp hết mẹ à,,nên không nhất thiêt cứ phải đi xa mới kiếm được nhiểu ảnh đẹp đâu mẹ à,
Nhiều khi chỉ là phơi quần áo thấy chậu bông nhà bên đẹp ghé mặt chụp một tấm hình. Nhiều khi là đi chợ quần áo ấm, đi giầy, đeo balo ra đường thấy nắng đẹp con lại chụp..
. Nhiều khi đi ra công viên hóng gió ngang qua cửa hàng thấy nhiều đồ đẹp lượn qua lượn lại chụp tấm hình rồi đi ra mua mấy đôi tất giảm giá về đi làm… Chỉ là muốn mẹ thấy con trai mẹ sống một mình nhưng vẫn tốt vẫn vui vẻ mẹ ạ!
Những ngày nghỉ lễ tết ý anh em ở nhà ai cũng chia sẻ ăn đi chơi rồi quây quần bên nhau,cả nhà đoàn tụ,,bên này bọn con cũng khao khát lắm chứ,,nhưng cũng chỉ biết dặn lòng bằng những câu nói đùa với nhauTết rồi, muốn về lại thăm quê
Mẹ bảo đừng về, nhà đang yên ổn
Nếu con về nhà ta thêm lộn xộn
Quấy phá xóm làng, với đánh lộn linh tinh.Năm trước con về, đâu có mỗi nhà mình
Chòm xóm xung quanh, mất gà mất chó
Họ bảo con hư, như này như nọ
Mang tiếng một đời, chiều chuộng đứa con cưng.
Bởi thương con, bố mẹ cũng đã từng
Vào trại chăm con, những ngày nắng lửa
Con vào, con ra giống như cơm bựa
Mãn hạn tù đày, con tiếp nối án treo.
Gia cảnh chúng ta, vốn dĩ đã nghèo
Mỗi cái ti vi con cũng về ôm mất
Con bảo về, cả làng nghe tin giật
Bảo ban nhau, mang của cất kỹ rồi.
Mẹ bảo rằng, con đừng có lôi thôi
Ở bên đấy, đừng về quê giúp mẹ
Mấy năm nay vốn bình yên, lặng lẽ
Bố mẹ quen rồi, đừng về nhé con ơi
Đùa với nhau tí cho bớt chơi vơi thôi mẹ à,,xa quê rồi ai chả nhớ,,nhưng nén nỗi nhớ lại mà làm việc thôi ạ
Bên này người Nhật cũng tốt lắm ạ,,mấy ông làm cùng công ty con cũng hay quan tâm lắm nhiều ngày cuối buổi,nó thấy mình nó cũng cho cái kẹo để ngậm mẹ à,,thỉnh thoảng cuối tuàn người ta lại hỏi có muốn đi đâu chơi không người ta ngỏ ý đưa đi chơi,,nhưng mẹ biết đấy đi ít it thôi thì còn đỡ chứ đi nhiều quá thì mình cũng ngại mà sau này về nước rồi không đáp ơn lại cho người ta được
Tính cách người Nhật
Đôi lúc con muốn nghe mẹ nói con cứ sống thoải mái tiết kiệm vừa phải thôi cái gì cần tiêu cứ tiêu không hoang phí là được. Khó khăn thì mẹ con cùng khắc phục chứ ốm đau thì khổ.cái tiền mua thuốc lúc ốm đấy để ăn dần trong ngày mà khỏe mạnh còn sướng hơn ý. Như thế nghe xong nếu con có ăn chơi thì con sẽ thấy rất rất có lỗi còn con không thế thì con sẽ buồn lắm!
Qua đây con cũng hiểu ra được nhiều điều lắm mẹ à,cũng biết suy nghĩ,, cũng biết cách tính toán cho cuộc sống chứ không còn là thằng chơi bời lông bông như trước nữa đâu, nhiều lúc cũng nhủ rằng gán cái mác đi Nhật về mà không có được đồng tiền trong túi thì chẳng được cái j hết cả,,vậy nên từng giờ từng phút con vẫn luôn tự nhủ bản thân mình rằng cho dù có thế nào đi thì vẫn phải đứng vững hiên ngang ngẩng cao đầu xứng đáng là 1 thanh niên không chi là danh dự của bản thân mà còn danh dự của cả tổ quốc nữa mẹ à,,trách nhiệm của con nặng nề lắm phải không mẹ
À…..! Nếu mẹ có gặp ai đó có con đi xa mẹ hãy hỏi họ rằng cháu nó có khoẻ không? Có đzai ra không? Công việc có vất vả không?.. Thay vì hỏi họ là cháu làm tháng nhiều tiền không?… Mẹ nhé! Vì nếu là con nghe mẹ kể bác này hỏi con có khoẻ không?..Bác kia hỏi con có đzai không?..Cảm giác như cả thế giới ai cũng thương con ý mẹ!!! Mẹ đừng quan tâm người khác nói gì. Mẹ chỉ cần biết con yêu mẹ nhất là đủ rồi!!!!!- Những ai đang và muốn sang Nhật hãy sống tròn bổn phận và trách nhiệm của mình nha,,qua 1 quốc gia đứng đầu thế giới mình nên học hỏi những điều tốt đẹp của họ chứ đừng mang nhưng toán tinh dụng lợi của bản thân mình mà bôi nhọ danh dự của đất nước
頑張れ 頑張って下さい
Nguồn : kiếm khách hành
Tâm sự lần đầu đến Nhật
Mình vẫn nhớ như in cảm giác lần đầu tiên đến Nhật cách đây hơn 4 năm, đầu tháng 4 lúc mùa hoa anh đào nở rộ. Ngày đó là chuyến onsite lần 1 trong đời. Trước khi sang mặc dù được các anh chị tiền bối dặn dò cặn kẽ, chị admin gửi file chi tiết lộ trình từ sân bay về đến nhà, nhưng vẫn không tránh khỏi bỡ ngỡ – lần đâu ai chả vậy :D. Đến khi đặt chân xuống sân bay thì hàng loạt tình huống khó đỡ xảy ra.