Người Việt sang Tây làm culi, rửa chén, cọ toilet để hưởng phúc lợi xã hội: Đừng so sánh với Việt Nam khập khiễng lắm
Mùa hè không phải là mùa đẹp nhất ở đây nhưng lại là mùa ăn chơi đã nhất ở đây kéo dài từ cuối tháng 5 đến cuối tháng 9.
Thời tiết thì mát mẻ như Đà Lạt với các loài hoa sắc màu đua nở nhìn rất xanh tươi và mát mắt dễ chịu vô cùng tận, cho đến nóng đổ lửa như Sài Gòn nhất là vào trung tuần tháng 7 là có thể tắm biển tắm hồ thoải mái, nhà mình cũng tranh thủ hè là hay đi Camping đốt lửa trại leo núi ngắm thiên nhiên hùng vỹ tuyệt đẹp.
Nhân tiên mình nói nhỏ cái là không ai ở bên này ch…ết vì lạnh, mùa đông thì ở Châu Âu hay Hàn Quốc Nhật Bản bất kỳ nơi nào có mùa đông đều lạnh cả chứ không riêng gì đất nước này, chỉ là thay vì nó kéo dài 3 tháng ở các nơi khác thì ở đây là 4~5 tháng Winter vậy thôi, anh chị em nào muốn di cư mà cứ lăn tăn vụ thời tiết thì còn lâu lắm mới quyết nổi ahihi luật bù trừ mà, được cái này mất cái kia thôi chớ sao lại cầu toàn quá nè.
Quay lại mùa hè tươi đẹp, quãng thời gian này cũng là mùa của Cherry ($3~5/kg) và Lobster ($20~30/kg tùy size, con nhỏ nhất khoảng 700gr) vốn là 2 đặc sản của dân nghèo ở nơi đây vì dân lao động ( lương thấp nhất bất kỳ ngành nghề nào cũng phải nhận được là $14/giờ theo luật ) dù có bưng thúng bán bưng hay làm công rửa chén bát giúp việc nhà cũng có thể tận hưởng các nhu cầu sinh lý thấp nhất của con người trong tháp Maslow là Physiological Needs bao gồm Không khí sạch, nước sạch, đồ ăn an toàn không hóa chất bẩn, chỗ ở an ninh không có trộm cắp giựt đồ, không gian sống xanh và không bị ô nhiễm tiếng ồn từ còi xe-karaoke-hàng xóm cãi lộn, đồ dùng quần áo giày dép nước hoa hàng chính hãng mà không phải bị dùng đồ fake này nọ blah blah nhưng mình thấy làm minimum wage $14/giờ ở Canada mua xe hơi cũ còn tốt ( tầm $7,000~$10,000 cho một chiếc Honda Civic 2013 ) và xài iphone 11 Pro Max ( trả theo gói cước mỗi tháng $90 ) rất chi là bình thường và dễ dàng ở đây chứ không cần phải có thu nhập khá giả như ở quê mình mới dám nghĩ đến .
Mình đề cập đến minimum wage vì để các bạn mường tượng được là ai chịu khó đi làm ở Canada thì đều có thể đáp ứng được phần lớn các nhu cầu cho gia đình, mà thường ai có trình độ hoặc/và có bằng cấp ở đây ra đi làm thì đều kiếm gấp 2 3 4 5 lần hoặc hơn nữa mức minimum wage này. Mình bỏ ngoài tai chuyện đóng thuế đi ha vì dù ở Canada hay ở Vietnam thì dân đi làm có giấy tờ đều phải đóng thuế như nhau, mà thuế ở Vietnam thì cũng không phải là thấp so với Canada, 20~35% thu nhập ( lương từ 18tr/tháng là 20% cho đến hơn 80tr/tháng là 35% ) nhưng benefits thì hầu như là zero mình không có ý chê bai gì ở đây, chỉ là khi bạn phải cân nhắc cho một quyết định lớn của cuộc đời và gia đình, bạn nên quy đổi theo định lượng và cân đo đong đếm kỹ càng lợi/hại được/mất trước khi phóng lao. cho nên nếu gia đình bạn chỉ ở mức trung bình khá trở xuống ở Vietnam thì không có gì luyến tiếc khi ra đi, ít ra dân nghèo ở đây mà có con nhỏ thì cũng không phải lo chuyện học hành của nó mà còn được trợ cấp mỗi tháng khoảng $400~500/đứa con từ liên bang.
Con cái ở đất nước này là mầm non của đất nước nên dù bạn nghèo thế nào con bạn vẫn được học miễn phí cho đến hết năm lớp 12 theo tiêu chuẩn quốc tế mà trường Canadian International School ở Quận 7 TpHCM mua chương trình học của TDSB ( Toronto District School Board ) nơi con mình đang được học miễn phí nếu nhà mình vẫn còn ở Vietnam và muốn con có được nền giáo dục này thì phải đóng khoảng 500 triệu mỗi năm cho 1 đứa con. Điều này nằm ngoài khả năng của vợ chồng mình-chỉ là công nhân viên văn phòng bình thường-và dù cho ngoài giờ làm mình dạy thêm IELTS thì vẫn không thể đáp ứng nổi, nên cách đây 4 năm nhìn thấy tương lai đen tối mỗi năm phải trả ít nhất 1 tỉ tiền học cho con, sau vài tháng tham khảo Mỹ-Úc-Châu Âu mình đã mạnh dạn tự lập Kế Hoạch Chi Tiết đi Canada để đổi đời cho các con mình, mà cũng là để thoải mái cho vợ chồng mình đỡ bận tâm đau não vì các vấn đề xã hội. Chi phí ban đầu mình bỏ ra chỉ là $30,000, một cái giá không thể nào lời hơn cho phi vụ đầu tư này, nếu so với tấm vé định cư mà các nhà giàu đang bỏ ra để đi. Lẽ dĩ nhiên, luật bù trừ lại hiện hữu, bỏ chi phí ban đầu thấp nên mình phải chịu khó mất thời gian học và làm nhiều hơn chút xíu. At the end of the day, con đường mình đã đi Canada theo Detailed Plan vẫn an toàn và tiết kiệm nhất so với chi phí 2~3 tỉ bỏ ra đi xuất khẩu lao động.
Mình hy vọng bài này giải đáp chung rất nhiều vướng mắc các bạn nhắn tin hỏi mình đại khái “công việc em đang ổn định thu nhập khoảng 20 triệu/tháng thì có nên đi không?”. Thật ra, chuyện Đi-Hay-Ở là một câu hỏi trường kỳ, mà người tự trả lời được là người biết vừa đủ cho bản thân, đừng có cái gì cũng muốn. Biết đủ là sẽ an yên hạnh phúc dù cho bạn ở đâu. Cuộc sống có vui vẻ hay bực dọc cũng là tự bản thân mỗi người mà ra nữa. Có điều, ở đây mình thấy thoải mái tinh thần và đầu óc minh mẫn hơn.
PV
Những chuyện chưa biết về Thẩm Thúy Hằng: Ngồi ăn vặt bị khán giả bu đến 3 tiếng, không thoát được
Thành công và đạt tới đỉnh cao sự nghiệp, nhưng Thẩm Thúy Hằng cũng có nhân cách đẹp, luôn giúp đỡ người khác.Sự nghiệp lẫy lừng của đệ nhất minh tinh màn ảnh Việt