Lòпg quặп ɫɦắɫ cuộc sốпg пgɦiệɫ пgã củɑ giɑ đìпɦ bé gái: Bữɑ пào có việc ɫɦì пɦà có cơɱ gạo, còп kɦôпg ɫɦì lại ăп ɱì gói, ăп cɦáo
Một buổi chiều giáp Tết Tân Sửu, chúng tôi đến thăm gia đình bà Huỳnh Thị Lệ (xã Long Thạnh, huyện Vĩnh Lợi, tỉnh Bạc Liêu), tôi không khỏi xót xa trước tình cảnh bé gái 11 tuổi Huỳnh Ngọc Trang bị cha bỏ rơi khi cháu sinh ra chưa đầy tháng.
Bé gái 11 tuổi mồ côi, sống với ngoại già yếu và cậu tâm thần
Hơn 10 năm qua, cháu chưa một lần gọi tiếng cha và cũng không biết cha mình là ai. Và hơn 3 tháng trước, cháu cũng thiếu đi tình thương của mẹ, khi mẹ cháu đã mất vì bạo bệnh. Mẹ mất, bỏ lại cháu cho ông bà ngoại già yếu và 2 người cậu tâm thần.
Chưa hết, trong gia đình khốn khó này còn 2 anh em ruột là họ hàng với cháu Trang là Huỳnh Thanh Nam (18 tuổi) và Huỳnh Thanh Kha (10 tuổi) cũng trong nghịch cảnh mẹ mất, cha bỏ rơi.
Bé Huỳnh Ngọc Trang bên bàn thờ mẹ. Cha bỏ rơi khi em sinh ra chưa đầy tháng. Lên 10 tuổi, mẹ cũng bỏ em mà đi vì bệnh hiểm nghèo.
Bà Huỳnh Thị Lệ (53 tuổi, dì cháu Trang) cho biết, trong gia đình hiện chỉ còn mình bà là lao động chính, đi làm thuê làm mướn để nuôi đến 8 miệng ăn. Bà Lệ thường xuyên vắng nhà nên mọi việc chăm sóc 2 người cậu tâm thần của cháu Trang đều dựa vào ông bà ngoại già yếu.
Đã ở cái tuổi 80, cả ông bà ngoại của cháu Trang không còn khả năng lao động. Chân ông ngoại bị tật, còn bà ngoại bị đủ thứ bệnh như thiếu máu, viêm khớp..., lại bị gù lưng nên đi lại hết sức khó khăn. Bà ngoại cháu cố gắng hằng ngày nấu cơm nước và trông chừng 2 người con tâm thần lúc tỉnh, lúc quên.
Cụ Trương Thị Viễn (73 tuổi, bà ngoại của bé Trang) bị nhiều chứng bệnh. Cụ còn bị gù lưng.
Cố gắng lắm cụ mới có thể thẳng người lên một chút khi làm việc cần thiết để lo cho con cháu.
Cụ Huỳnh Văn Hiền (ông ngoại bé Trang) nay đã 80 tuổi, sức khỏe cũng yếu dần.
"Ở trong độ tuổi đi học, cắp sách đến trường vô lo, vô nghĩ, nhưng các cháu tôi lại chịu cảnh mồ côi mẹ, không biết cả cha là ai, tội nghiệp biết chừng nào", bà Lệ ngậm ngùi nói về những đứa cháu bất hạnh.
Do quá nghèo, cháu Nam đã phải xin nghỉ học từ năm lớp 5 để đi làm thuê phụ giúp gia đình kiếm cái ăn, cái mặc và lo cho các em của mình tiếp tục được đến trường.
Trong hai người cậu tâm thần của cháu Trang, người cậu 49 tuổi Huỳnh Văn Trí có phần "tĩnh" hơn nên được tự do. Còn người cậu 30 tuổi Huỳnh Văn Út nếu đã bỏ đi là quên cả đường về, nên gia đình đành phải cột chân anh giữ lại trong nhà để tránh những chuyện không hay xảy ra.
Anh Huỳnh Văn Út (30 tuổi, cậu bé Trang) bị tâm thần nặng, nên gia đình đành phải cột anh lại để anh không bỏ đi.
Hôm tôi đến thăm gia đình, nhìn dáng bà ngoại cháu Trang gù lưng đi từng bước lấy nước nấu cơm mà thấy lòng mình quặn thắt. Ở vào cái tuổi "gần đất xa trời", lẽ ra cụ phải được con cháu phụng dưỡng chăm lo, đằng này chính "đầu bạc lại lo cho đầu xanh" từng miếng ăn, giấc ngủ, thật là nghiệt ngã.
Cụ nói, lo cho bản thân mình không biết sống chết lúc nào, lo cho 2 đứa con tâm thần chẳng biết trời đất ra sao, lo cho mấy đứa cháu không thể tiếp tục đến trường thì đời sẽ khổ thêm. Tuổi đã già yếu, lỡ như ông bà không còn bên cạnh nữa thì con cháu biết sống ra sao.
Cả gia đình bé Trang, với người già, người tâm thần, trẻ nhỏ đang sống bữa đói, bữa no, trong cảnh khốn khổ.
Bà Huỳnh Thị Lệ (53 tuổi, dì cháu Trang) là người khỏe nhất nhà, nhưng cũng từng ngày lực bất tòng tâm khi phải lo cả gia đình.
Về kinh tế gia đình, bà Lệ cho biết, nhà có mấy công ruộng nhưng đã cầm cố hết từ lâu. Nay hai người già yếu, hai người tâm thần, 3 đứa trẻ chỉ sống dựa vào từng đồng làm thuê của người phụ nữ còn khỏe nhất nhà và tiền trợ cấp nhà nước hơn 800.000 đồng/tháng… nên luôn thiếu trước, hụt sau.
"Tôi cũng đã ngoài 50 rồi, sức khỏe cũng không mấy gì tốt nữa. Làm thuê làm mướn không phải ngày nào cũng có việc, bấp bênh lắm. Bữa nào có việc thì nhà có cơm gạo, còn không thì lại ăn mì gói, ăn cháo. Biết làm sao hơn, cái số nó vậy, già trẻ, lớn bé trong nhà tôi dựa nhau mà sống qua ngày, đến đâu hay đến đó", bà Lệ bùi ngùi.
Cháu Huỳnh Thanh Kha (anh em họ với bé Trang) nay học lớp 4.
Để phụ gia đình kiếm miếng ăn và lo cho các em đi học, cháu Huỳnh Thanh Nam đã phải nghỉ học giữa chừng. Tương lai của những đứa trẻ trong gia đình này quá đỗi mịt mờ, rất cần sự sẻ chia tiếp sức của cộng đồng.
Đáng thương nhất có lẽ là tương lai của 2 đứa trẻ nhỏ chỉ mới hơn 10 tuổi, thấy sao quá đỗi mịt mờ. Các cháu đều học giỏi, có giấy khen, với tinh thần ham học lắm. Cháu Trang nói với tôi, cháu có một ước mơ đó là sau này trở thành ca sĩ để kiếm tiền nuôi ngoại, nuôi cậu, nuôi dì.
Nay cháu Trang chỉ mới học lớp 6, còn cháu Kha học lớp 4, tương lai của các cháu còn dài lắm ở phía trước. Nhưng với cái cảnh bữa đói, bữa no của cả gia đình đang gặp phải thì ước mơ ấy của cháu Trang có thể vụt tắt bất cứ lúc nào.
Tɦươпg cảпɦ cɦàпg ɫrɑi kɦôпg пgười ɫɦâп пuôi eɱ gái 10 ɫuổi: Ngày bố ɱấɫ, ɱẹ eɱ vẫп ρɦải пằɱ việп kɦôпg ɫɦể về cɦịu ɫɑпg.
Căп bệпɦ uпg ɫɦư quái ái cùпg lúc cướρ đi siпɦ ɱệпɦ củɑ bố ɱẹ kɦiếп Hoàп và eɱ gái ɫrở пêп ɱồ côi. Kɦôпg còп пgười ɫɦâп, ɦɑi eɱ côi cúɫ, bơ vơ ɫrêп cõi đời với ɱộɫ ɫươпg lɑi ɫɦậɫ kɦó đoáп địпɦ.