Đánh đổi mọi thứ để đi Nhật, rồi nhận lại…
Gặp em cứ ngỡ là định mệnh
Tôi sinh ra và lớn lên ở ngoại thành Hà Nội, gia đình chỉ đủ ăn đủ mặc. Nhưng cha mẹ yêu thương tôi rất nhiều và hy vọng lớn lên tôi sẽ thành tài.
Thế nhưng năm tôi học lớp 9 ba tôi mất vì căn bệnh ung thư. Mẹ tôi từ một người phụ nữ chỉ lo đồng áng, cơm nước cho gia đình trở thành trụ cột của gia đình. Mọi việc lớn nhỏ đều đến tay mẹ. Hàng ngày chỉ có hai mẹ con lủi thủi với nhau, ngoài giờ học tôi lại về nhà để bà bớt buồn.
Rồi tôi thi đỗ Đại học, phải sống xa mẹ. Mẹ phải vất vả hơn để lo cho tôi ăn học đàng hoàng, những mong có ngày tôi thành đạt để báo hiếu. Cứ cuối tuần tôi lại tranh thủ về nhà thăm bà, rồi lại lên đi học.
Rồi tôi gặp em trong lần đi làm thêm ở quán ăn. Em ít hơn tôi một tuổi, học khóa dưới, con nhà đại gia ở Hà Nội. Rồi chẳng biết tôi yêu em ở điểm nào nữa. Tôi nhút nhát, không đẹp trai, nhà nghèo. Nhưng không hiểu sao em lại đồng ý yêu tôi.
Chúng tôi yêu nhau từ những thứ bình dị nhất
Biết hoàn cảnh của tôi, mỗi lần đi chơi hầu như chi phí gì đều chia đôi cả hai. Một phần em không muốn tôi trả hết, một phần nếu để em trả hết tôi cũng ngại, nên cả hai thống nhất là chia đôi. Đến bây giờ tôi chưa từng tặng em một món quá có giá trị nào.
Sau khi ra trường trong khi tôi đang chật vật xin việc thì em được gia đình xin vào làm Nhà nước. Không vì thế mà em khinh tôi, hay lạnh nhạt với tôi.
Đã mấy lần em để nghị nhờ gia đình xin việc cho tôi nhưng tôi từ chối, vì không muốn mang tiếng dựa vào nhà người yêu. Tôi vẫn còn trẻ, còn khỏe, vẫn có thể tự dựa sức mình.
Công việc bấp bênh, cuộc tình lênh đênh
Rồi tôi cũng xin được việc, làm mảng kỹ thuật, phụ trách chính cho toàn công ty. Thu nhập gần 10 triệu một tháng, chưa tính thưởng.
Yêu nhau cũng được 5 năm, công việc ổn định đôi chút tôi đưa em về ra mắt mẹ. Bà quý em lắm, mỗi lần về chơi em thích ăn gì bà đều nấu hết, chắc mẩm tôi là con rể chứ không phải con trai mẹ.
Khi tôi ngỏ lời cầu hôn và muốn cưới thì gia đình em phản đối không cho. Bố mẹ em cho rằng em cần lấy người xứng đáng, giàu hơn tôi, lấy tôi về em sẽ chịu khổ.
Đôi lần mẹ em còn hẹn gặp riêng tôi để nói chuyện, ban đầu thì nhẹ nhàng khuyên tôi nên bỏ em, sau đó dùng tiền mua chuộc tôi. Cuối cùng, tôi không nghe thì bà đe dọa tôi các thứ.
Đợt đó, công ty cũng xảy ra một vài vấn đề cộng thêm bố mẹ em tạo sức ép tôi với em cãi nhau thường xuyên hơn. Đôi lần nghĩ đến hoàn cảnh của mình, tôi buông lời chia tay thì em níu kéo. Một phần tôi yêu em nên lại quay lại.
Từ nhân viên văn phòng trở thành kỹ sư đi Nhật
Công ty tôi vì giám đốc tham nhũng, trốn thuế nên bị niêm phong, bỗng dưng tôi trở thành thất nghiệp. Biết chuyện tôi mất việc cha mẹ em càng tạo áp lực cho tôi hơn.
Đang lúc chán nản chẳng biết làm sao thì người bạn rủ tôi đi Nhật Bản làm việc theo diện XKLĐ kĩ sư, chi phí XKLĐ diện kỹ sư đi hết khoảng 200 triệu. Thời gian xuất cảnh tầm 4, 5 tháng và thu nhập từ 28 triệu một tháng, chưa tính làm thêm, tăng ca.
Đang phân vân thì cha mẹ em lại về gặp mẹ tôi để gây áp lực cho bà. Chán nản, tôi đăng kí đi XKLĐ Nhật bằng số tiền tôi tích cóp trong thời gian đi làm mà chẳng bàn với em.
Áp lực và chán nản tôi đăng ký đi XKLĐ Nhật Bản diện kỹ sư
Tôi đã từng nghĩ nếu đi Nhật là đánh đổi tất cả, xa mẹ, xa em nhưng nếu cứ làm ở trong nước biết đến bao giờ tôi mới cưới được em.
Đến sát ngày bay tôi mới dám nói cho em, em khóc dọa chia tay nếu tôi đi Nhật. Tôi cũng chỉ im lặng và mong em hiểu rằng tôi đi vì tương lai hai đứa tôi.
Thời gian đầu qua Nhật cũng do chưa quen với thời tiết, áp lực công việc tôi chán nản, mệt mỏi chỉ muốn về nhà với mẹ, với em. Nhưng nghĩ đến tương lai tôi quyết tâm phấn đầu làm việc chăm chỉ.
Ngày đẹp em nhất nhưng chú rể không phải tôi
Đến đợt vừa rồi tôi mới được đề cử lên chức quản lý nhờ sự phấn đấu làm việc, chăm chỉ học hỏi của tôi. Ngày hôm ấy vui nhất lại là ngày đau khổ nhất của tôi, khi em gọi điện báo với tôi rằng, em không đợi được tôi về nữa. Em phải đi lấy chồng rồi.
Ngày em đẹp nhất nhưng chú rể không phải là tôi
Lúc ấy, cả bầu trời như sụp xuống, tôi không tin vào tai mình nữa. Cố dặn lòng rằng vì yêu xa, em giận nên dọa tôi thôi. Gọi về cho mẹ thì mẹ xác nhận thông tin em lấy chồng là sự thật, mẹ chỉ sợ tôi suy sụp nên không dám nói.
Hôm nay, ngày cưới của em, em là cô dâu xinh đẹp nhưng chú rể lại không phải là tôi. Ngồi đây, tôi tự trách mình giá như mình có nhiều tiền hơn, giá như mình giỏi, giá như cưới em rồi mới đi Nhật… thì em đã là vợ tôi rồi.
Thực sự, bao nhiêu niềm tin, hy vọng về tương lai tôi đã đặt hết vào em. Vậy mà em đã bỏ tôi theo người khác. Có cách nào sống mà không cần tiền được không mọi người?
Giảm giá trà sữa để thu hút cử tri trẻ tại Nhật Bản
Nhiều hình thức vận động người dân trong cuộc bầu cử Thượng viện Nhật Bản đã ra đời, trong đó đáng chú ý là một nhãn hiệu trà sữa nổi tiếng đã giảm giá 50% cho các cử tri, đặc biệt là cử tri ở lứa tuổi 20-40, khi tham gia bỏ phiếu.