Chúng ta học được gì khi tình yêu qua đi?
"Trong tình yêu, sai lầm nhất chính là để đối phương biết mình yêu họ nhiều hơn họ yêu mình, họ không trân trọng"
Thi thoảng chị em chúng tôi ngồi lại với nhau và nói về những mối quan hệ đã đến và đi trong cuộc đời mỗi người.
Đến lúc kết thúc câu chuyện các chị luôn bảo tôi:
"Khi em yêu ai đó đừng bao giờ để họ biết mình cần họ, cũng không nên nói và thể hiện quá nhiều, đừng để họ nắm rõ tâm tư tình cảm của em họ sẽ vô tư làm em tổn thương và đùa dỡn với cảm xúc của em. Họ biết em cần họ, họ sẽ tỏ ra bất cần, đến cuối cùng người tổn thương chỉ có em."
Thật ra chị ấy nói không sai, lại còn rất đúng với đa số những mối quan hệ hiện nay.
Nhưng khi bước vào vấn đề tình cảm mỗi người có một cách thể hiện khác nhau. Không phải ai cũng đủ lý trí và sáng suốt để điều khiển và kìm nén tình cảm của mình, cũng không phải ai cũng điên cuồng và mù quáng trong tình yêuđến mức nắm lên giữ chặt nhưng ko đặt xuống được.
Tôi luôn cho rằng, yêu ít hay yêu nhiều, yêu lâu hay yêu mau đều không quan trọng, quan trọng là yêu một cách thành thật. Thành thật với cảm xúc, với trái tim, và với người mình yêu.
Nếu trước mặt người bạn yêu mà bản thân lại ko thể thoải mái thể hiện cảm xúc thật, phải gồng mình lên che giấu tâm tư tình cảm trong lòng với suy nghĩ sợ tổn thương, vậy thì tình yêu đó có ý nghĩa gì?
Yêu như vậy bạn có thanh thản không, có an yên không?
Suy cho cùng yêu một người là để họ nhìn thấy những gì trần trụi và chân thật nhất. Không cần để ý từng lời nói, từng điệu bộ, từng cử chỉ, không sợ bị đánh giá hay phản bội. Yêu một người là để bản thân có cảm giác được nghĩ ngơi, chứ không phải như cái cách bạn vẫn gồng mình với thế giới ngoài kia.
Tôi không nghĩ việc bày tỏ tình cảm với người mình yêu là một sự dung túng hay lý do để anh ta tỏ ra bất cần hay không trân trọng mình.
Một người phụ nữ thông minh sẽ nhìn thấy giá trị của mình trong mắt người đàn ông bên cạnh, khi cảm thấy không được trân trọng bản thân nên tự biết đưa ra quyết định để cuộc đời không phải bất hạnh, suy cho cùng số phận nằm trong lòng bàn tay vui hay buồn điều tự do mình quyết.
Bởi tôi ý thức được những việc mình làm nên luôn muốn thành thật với tất cả cảm xúc, đúng như kiểu dám yêu dám hận.
Tôi không sợ đàn ông đểu, tôi chỉ sợ gặp những người đàn ông tốt để rồi không biết phải sống sao để xứng đáng với họ mà thôi.
Vậy nên tôi không sợ bị tổn thương, cũng không sợ bị lừa dối, bởi người có khả năng làm tôi tổn thương chắc chắn là người đã từng làm tôi hạnh phúc rất nhiều.
Tôi cũng không có thói quen đau khổ quá nhiều vì những người không đáng. Một người khi yêu có thể yêu một cách cuồng nhiệt, không có nghĩa là họ không buông bỏ được. Khi bạn nhìn thấy rõ vị trí của mình trong mắt đối phương thì sẽ tự biết nên tiếp tục hay dừng lại.
Trải qua những tan vỡ, và tổn thương có người chọn che giấu lòng mình, riêng tôi lại chọn cách không đặt nặng quá nhiều vào vấn đề tương lai, dù là mối tình đầu hay cuối cùng tôi vẫn muốn yêu một cách mãnh liệt cho hiện tại và không quan tâm liệu mối tình hiện tại có sắp kết thúc hay không?
Sống và yêu trọn vẹn từng khoảnh khắc chính là điều tôi mong muốn.
Hãy luôn thành thật với bản thân, với cảm xúc, với trái tim, và với người mình yêu.
Bạn sẽ luôn hạnh phúc theo một cách rất thanh thản.
Cứ sống thật tử tế, yêu hết mình, đau đớn tận cùng và lãng quên nhanh.
Theo: guu.vn
Đâu là những mặt hàng bị cấm không được mang đến Nhật Bản?
Đâu là những mặt hàng bị cấm không được mang đến Nhật Bản...