Cɦa cố sốпɢ ᵭể cɦờ пɢày ɦiếп tɦậп cɦo ᴄᴏп ɓệпɦ пặпɢ: Coп ɦãy sốпɢ cɦo 2 cᴜộc ᵭời, của cɦa ʋà của coп
2 tháng sau đám cưới, chàng trai suy sụp vì mắc căn bệnh hiếm gặp
Đó là hoàn cảnh đáng ᴛʜươɴɢ của chàng trai Khương Công Khanh (SN 1986, trú tổ 50, phường Hương Vân, TX. Hương Trà, Thừa Thiên Huế).
Sinh ra trong một gia đình nghèo, cha mất sớm, Khanh lớn lên trong tình yêu ᴛʜươɴɢ của người mẹ khắc khổ. Năm 2012, Khanh thi đỗ vào Trường CĐ Sư phạm và khăn gói vào TP.Huế đi làm thêm ở các quán ăn để кιếм тιềи tự trang trải việc ăn học.
Sau 3 năm đèn sách, cầm tấm bằng tốt nghiệp chuyên ngành kế toán, Khanh ra Hà Nội tìm việc nhưng không thành. Trở về lại quê, Khanh lăn lộn đủ nghề кιếм sống với hi vọng lấy sức trẻ để tạo dựng tương lai. Đây cũng là lúc mối tình ngọt ngào giữa Khanh và chị Lê Thị Kiều Huyên (SN 1998), cô sinh viên Đại học Nông lâm kết trái. Năm 2017, cả hai nên duyên vợ chồng và sau đó một câu con trai đáng yêu, kháu khỉnh chào đời.
Anh Khanh phát bệnh sau 2 tháng đám cưới.
Thế nhưng, trớ trêu thay, hạnh phúc ấy quá ngắn ngủi, khi chỉ 2 tháng sau ngày cưới, Khanh phát hiện mình bị bệnh viêm đa cơ tự miễn (teo cơ tự miễn). Theo các bác sĩ, đây là căn bệnh rất hiếm gặp, khoảng 1 triệu người mới có 1 trường hợp mắc và hiện chưa có phương pháp chữa trị đặc hiệu.
Anh Khanh kể, thời gian đầu do chỉ thấy tê mỏi chân tay, nên anh chủ quan nghĩ chắc do làm việc quá sức. Rồi khi tình trạng ngày càng nặng hơn, anh đi khám thì bác sĩ bảo là bị mỏi cơ và khuyên về nhà tập luyện, bồi dưỡng sẽ nhanh khỏi.
Căn bệnh lạ lùng khiến anh Khanh chỉ còn 35 kg và phải duy trì sự sống bằng hàng tá loại thuốc…
Nghĩ không sao, anh lại về nhà gắng gượng đi làm. Tuy nhiên, chỉ một thời gian ngắn, chân tay của Khanh yếu dần và không thể tự đi lại được. Dùng hết thuốc tây rồi đến đông y mà bệnh không thuyên giảm. Tháng 6/2018, Khanh vào Bệnh viện ĐH Y dược Huế khám thì tá hỏa khi nghe bác sỹ kết luận mình bị bệnh viêm đa cơ tự miễn. Cơ thể của anh Khanh không thể phục hồi lại như ban đầu được, nếu bệnh tiến triển mạnh sẽ dẫn tới teo cơ phổi, không còn cơ hội để sống.
Căn bệnh lạ lùng khiến Khanh từ một thanh niên khỏe mạnh, bỗng chốc chỉ còn da bọc xương. Chỉ trong vòng một tháng, anh sụt từ 60kg xuống còn có 35 kg, mất hẳn khả năng đi lại, ăn uống và vệ sinh cá nhân cũng khó khăn.
Đột ngột lâm bệnh nặng, ước mơ báo hiếu, đỡ đần cho người mẹ cả đời chèo chống nuôi mình khôn lớn đã tiêu tan. Số tiền ít ỏi dành dụm bấy lâu để sửa chữa lại ngôi nhà xập xệ của gia đình cũng đổ dồn vào chạy chữa cho Khanh, nhưng đều vô vọng. Để duy trì sự sống, hằng ngày Khanh phải “nạp” gần 200.000 đồng tiền thuốc.
Động lực sống là để chờ hiến thận cho con
“Khi biết mình mắc căn bệnh hiểm nghèo, em suy sụp hoàn toàn và muốn buông xuôi. Nhưng chính lúc ấy, nghe tin vợ có bầu nên em lại có động lực để sống tiếp, để mong được nhìn thấy mặt con…”, anh Khanh trải lòng.
Thế nhưng, bi kịch vẫn chưa dừng lại ở đó! Đứa con với biết bao niềm mong mỏi về một tương lai tốt đẹp của đôi vợ chồng trẻ, sinh ra trắng trẻo và đẹp như thiên thần. Nhưng ngờ đâu lại mắc phải “căn bệnh của nhà giàu”. Cháu bị teo một quả thận bẩm sinh, quả thận còn lại bị ứ nước cấp độ 3. Các bác sỹ cho biết, để điều trị tốt nhất, cháu phải có nguồn thận thay phù hợp.
Từ ngày bé phát bệnh, gia đình ra vào bệnh viện như cơm bữa. Tuy đã được miễn giảm, nhưng mỗi ngày cháu cũng cần uống thuốc ngoài, tốn hơn 100.000 đồng. Mỗi tháng, tiền thuốc cho 2 bố con đã ngót nghét hơn 7 triệu đồng…
Bé Ken mới 2 tuổi nhưng bị teo thận nên sức đề kháng yếu, thường xuyên phải đi viện.
Suốt 2 năm nay, Khanh phải vay mượn gần 200 triệu để duy trì sự sống. Tài sản gì có giá trị trong nhà đều đã mang đi cầm cố. Quá khó khăn, Khanh dọn về sống với mẹ già, còn vợ Khanh mới 22 tuổi, học hành dang dở, đành ôm con về nương nấu nhà mẹ đẻ.
Trong cơn bĩ cực và gồng mình chiến đấu với bệnh tật, niềm vui của Khanh bây giờ đơn giản lắm – đó là được nhìn thấy con trai khỏe mạnh từng ngày.
Do con ở nhà vợ, nhớ con quá nên cứ cuối tuần là Khanh lại nhờ ông ngoại chở con xuống thăm. Dù chỉ mới biết đi chập chững, nhưng mỗi khi nhìn thấy bố, bé lại nhanh nhảu chạy đến ôm chân và gọi papa tập nói. Những lúc ấy, anh hạnh phúc lắm!
Mỗi lần thấy Khanh nhớ con, ông Lê Quang Hiểu lại lặn lội đưa cháu ngoại vào thăm con rể.
Ôm chặt “thiên thần” của mình vào lòng, đôi mắt rưng rưng, anh Khanh tâm sự, bé Ken đã 14 tháng tuổi nhưng anh chưa một lần tự bế con. Nhiều lúc anh ước được như bao ông bố khác, được dìu dắt tập cho con những bước đi đầu tiên, nâng đỡ con khi ngã. Nhưng có lẽ, mong ước nhỏ nhoi ấy sẽ chẳng bao giờ thực hiện được vì căn bệnh nghiệt ngã này.
Với Khanh bây giờ, cu Ken chính là lẽ sống của anh!
Khanh tâm sự, với anh một tuần trôi qua trên chiếc giường bệnh thật dài và vô nghĩa. Anh chỉ trông nhanh đến cuối tuần để được gặp con. Mỗi lần được nhìn thấy con thì nước mắt anh lại rơi. Giây phút ngắn ngủi mà 2 cha con được quấn quýt bên nhau chính là khoảnh khắc ý nghĩa, đáng sống nhất cuộc cuộc đời anh!
“Cứ 2 tuần là con em phải đi viện 1 lần, nhưng phận làm cha mà em chưa lần nào đưa cháu đi khám được. Dù ít ở cạnh, nhưng cứ gặp là cháu quấn bố lắm. ᴛʜươɴɢ con, nhưng cơ thể em yếu quá, chưa tự bế bé được lần nào, chỉ có thể nhờ người thân đặt con ngồi trên chân mình mà ôm thôi. Có lần cháu vùng vẫy, thế là cả 2 cha con cùng ngã luôn…”, anh Khanh cười chua chát.
Như hiểu được hoàn cảnh của mình, bé Ken rất ngoan và luôn quấn quýt bên bố.
Anh Khanh mong được kéo dài sự sống để kịp hiến thận cho con trai – niềm hy vọng lớn nhất của mình trước khi ᴄʜếᴛ.
Giờ đây, căn bệnh quái ác đang từng ngày rút dần sự sống của Khanh. Thế nhưng, tấm lòng của một người cha và ước nguyện được giúp con trai có thể sống khỏe mạnh như bao đưa trẻ khác, không cho phép anh gục ngã. Khanh khát khao được kéo dài sự sống để chờ đến ngày được hiến tặng thận ᴄứᴜ con…
“Mục đích sống của em bây giờ là vì con! Bệnh của em không thuốc chữa nên được ngày nào vui ngày đó. Nhưng bác sỹ bảo thận của em và con thích hợp, nên em khát khao được kéo dài sự sống để chờ con lớn thêm chút nữa, cơ thể đủ thích ứng cấy ghép thì em sẽ hiến thận cho cháu…”, người cha bất hạnh, trải lòng.
Anh Khanh luôn lo sợ mình không thể chịu được đến lúc con đủ tuổi để hiến thận, cũng như số tiền phẫu thuật cho con quá lớn đối với gia đình anh.
Rồi Khanh cúi gằm mặt xuống đất, nhẩm tính, bữa nay thay 1 quả thận hết cả tỷ đồng. Nhưng nếu anh hiến thận cho con thì chi phí còn khoảng hơn 300 triệu… Tuy nhiên, bản thân anh bệnh tật, vợ thì thất nghiệp, lại nợ nần chồng chất, gia đình 2 bên nội ngoại đều “chạy ăn từng bữa”, biết bao giờ mới có đủ tiền.
“Chỉ có được ghép thận thì con mới có cơ hội sống tốt! Nhưng em bây giờ nhìn đâu cũng thấy chủ nợ, thì biết lấy đâu ra số tiền lớn như vậy để lo chi phí phẫu thuật đây?!”, anh Khanh nghẹn ngào.
Dù vậy, Khanh khẳng định với tôi, sẽ không bao giờ buông xuôi! Bởi, anh chỉ có duy nhất một đứa con này. Đứa bé ấy là hi vọng, là tất cả tương lai, là niềm vui khi mỗi sớm mai thức dậy thấy mình vẫn còn trên cõi đời này và cũng là động lực duy nhất giúp Khanh khát khao được sống!
Hi vọng sẽ có một phép màu đến với cha con anh Khanh!
Theo HÀ NAM/ TRÍ THỨC TRẺ
Bé 7 ɫuổɨ ᴄɦọп ᴄáɨ ᴄɦếɫ để ᴄứu мẹ ƙɦɨếп пɦɨều пցườɨ ɫɦươпց ɫɨếᴄ, пցɦẹп пցào
Câᴜ cɦᴜƴệп cậᴜ ɓé ᴜпɢ ɫɦư ɗũпɢ cảм ɫự cɦọп cái cɦếɫ ᵭể cứᴜ пɢười мẹ ɓị ɓệпɦ ɫɦậп пặпɢ ɢâƴ ɫiếc ɫɦươпɢ.