Bị di cɦứпg ɦậu Covid-19, coп ɫrɑi ɫâɱ ɫɦầп kɦóc xiп ɱẹ đừпg bỏ rơi: 'Mẹ ơi, đừпg bỏ coп'
Cũng bởi thời gian trước, Nguyễn Văn Lượng (sinh năm 2000) không may bị nhiễm Covid-19, phải đưa vào Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới TP.HCM để điều trị. Lần đầu tiên trong 6 năm nay em phải xa mẹ, chàng trai mắc bệnh tâm thần phân liệt, lúc tỉnh lúc điên cữ nghĩ rằng mẹ đã bỏ rơi mình. Đến lúc gặp lại, em chẳng để cho mẹ rời xa khỏi tầm mắt.
Chị Nhanh cho biết, Lượng từng là một cậu bé hoạt bát, vui vẻ và rất ngoan ngoãn, nhưng tai nạn giao thông năm 15 tuổi đã cướp mất tương lai của con trai chị. Lượng bị chấn thương sọ não nặng, sau đó, dù cứu được tính mạng của em, nhưng bởi não bị di chứng nặng, em bị bệnh tâm thần phân liệt và viêm não.
Mỗi khi phát bệnh, Lượng lại trốn khỏi nhà, đi lang thang trên đường, ngắt lá, ngắt hoa cài lên đầu, hoặc trêu chọc người đi đường. Cũng có khi không được ra đường, em đập phá số đồ đạc ít ỏi của cha mẹ.
Di chứng sau tai nạn năm 15 tuổi, Lượng bị tâm thần phân liệt, thường đi lang thang nên bị nhiễm SARS – CoV-2.
Trước đây, chị Nhanh cùng chồng đi làm công nhân, chắt bóp chi tiêu cũng chỉ đủ ăn. Từ ngày Lượng gặp tai nạn, họ phải vay mượn khắp nơi để có tiền chữa trị cho con. Nhưng rồi thần trí của cậu bé không tỉnh táo, chị Nhanh buộc phải nghỉ việc để trông nom.
Ở quê Sóc Trăng, một mình chồng chị đi làm chẳng đủ nuôi cả gia đình, càng không nói đến kiếm tiền trả nợ. Vì vậy, họ dắt díu nhau lên thuê trọ ở khu công nghiệp Tân Đức (Đức Hòa, Đức Huệ, Long An) để kiếm việc làm. Mức lương 6 triệu đồng dù khá hơn trước nhưng cũng chẳng mấy dư dả.
Bệnh của Lượng thường xuyên phát tác, phải vào bệnh viện tâm thần để thăm khám và uống thuốc, vì vậy, chị Nhanh vẫn phải ở nhà. Đến lúc dịch bệnh bùng phát, lo lắng con trai hay trốn đi lang thang nên chị cố gắng trông nom kỹ càng, đáng tiếc, vẫn chẳng thể tránh được lúc bất cẩn.
“Tháng 10, con vừa được xuất viện Bệnh viện tâm thần Lê Minh Xuân chưa đầy tuần thì nhiễm Covid-19, cơ thể đờ đẫn, không chịu ăn uống. Chúng tôi hộc tốc đưa con nhập viện Bệnh viện Bệnh nhiệt đới TP.HCM, điều trị tại đây gần 2 tháng thì chuyển sang Bệnh viện Phục hồi chức năng – Điều trị bệnh nghề nghiệp đến giờ”, chị Nhanh chia sẻ.
Lượng bị di chứng hậu Covid-19, di chứng viêm não, loét ở vùng tay, lưng và vùng cụt. Các bác sĩ phải sử dụng thuốc kháng sinh và thuốc giảm đau để em không phản ứng mạnh, đồng thời, em còn phải trải qua ca phẫu thuật ghép da do hoại tử. Thế nhưng, do Lượng không có bảo hiểm y tế, chi phí điều trị bệnh trở thành gánh nặng chẳng cách nào xoay sở đối với điều kiện gia đình chị Nhanh.
Hơn 6 năm nay, chị Nhanh phải nghỉ làm để trông nom đứa con trai duy nhất.
“Mấy tháng dịch khổ sở vừa qua, còn chưa kịp chuẩn bị gì thì con cứ bệnh lên bệnh xuống, giờ tôi ở viện chăm sóc, còn chồng tôi vẫn cố gắng đi làm, không dám nghỉ ngày nào. Ấy vậy mà nào có đủ tiền đóng viện phí cho con đâu”, chị Nhanh thở dài.
Bác sĩ Trần Tấn Đạt dự kiến chi phí điều trị cho Lượng trong 30 ngày khoảng 25 triệu đồng. Thế nhưng do nợ cũ trước đây còn chưa trả được, chồng chị đã cầu cứu khắp nơi cũng chỉ vay được 8 triệu đồng. Người mẹ lo sợ nếu không có đủ tiền thì con mình sẽ không có cơ hội điều trị hết bệnh.
Thời gian này, dường như Lượng hiểu được hoàn cảnh khốn khó của gia đình nên ngoan ngoãn hợp tác để trị bệnh. Chỉ có lúc các bác sĩ đưa em vào phòng mổ, không có mẹ đi cùng, chàng thanh niên gào khóc đòi mẹ. “Mẹ ơi, đừng bỏ con”, lời cầu xin cứ nhắc đi nhắc lại như cứa vào trái tim người mẹ nghèo. Người thân quen đã không còn ai để nhờ cậy, chị Nhanh đành cầu mong vào sự giúp đỡ của những bàn tay nhân ái, để đứa con trai tội nghiệp của chị vượt qua khổ đau bệnh tật.